Anh biết em buồn, cả sớm mai
Bình minh trên bãi biển cát dài
Có em đếm bước trong sương lạnh
Bên em, thiếu hẳn một bờ vai
Anh biết em buồn, chợ nắng trưa
Lưng triền dốc đổ, lá đong đưa
Dù bao hương liệu, trong trời đất
Vị ngọt đôi môi, chỉ một người
Anh biết em buồn, nghe chuông đổ
Giáo xứ chiều hôm, góc nhà thờ
Đôi bóng ngả dài, xưa chung bước
Đơn bóng giờ đây, bước dại khờ
Anh biết em buồn, đêm viễn mơ
Nỗi niềm chăn chiếu thuở hoang sơ
Day dứt thịt da, hồn tê tái
Em biết chăng, anh vẫn đợi chờ…
No comments:
Post a Comment